Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2025

Cảm Ơn Người – Thanh Xuân Tôi Đã Có Bạn

Bài viết này không phải viết cho tôi, cũng chẳng phải viết về điều gì khác.

Bài viết này chỉ dành cho Bạn.

Người Ở Đó, Nơi Tôi Không Còn Với Tới…

Bạn không phải là người ở bên tôi lâu nhất,

nhưng lại là người bao dung tôi nhiều nhất.

Là người luôn kiên nhẫn, dung túng cho những tính cách ẩm ương, dở hơi, khó nết, khó chiều của tôi, không chút phàn nàn.

Bạn hay trêu tôi “miệng thì cứng mà tim lại yếu xìu”, hay chọc tôi rằng “mới nói vài câu đã nổi nóng” nhưng rồi cũng chính bạn là người dỗ dành tôi nguôi giận nhanh nhất.

Ừ, bạn hiểu tôi hơn bất kỳ ai.

Bạn hiền lắm nhưng lại rất mạnh mẽ, còn tôi thì nóng tính nhưng lại dễ yếu đuối mềm lòng, vậy mà chẳng hiểu sao chúng ta lại hợp nhau đến lạ. 

Bạn luôn thích nhìn tôi bày ra bộ dạng “giả vờ hung dữ” rồi ngồi cười thật to – tiếng cười giòn tan, trong trẻo ấy, tôi vẫn còn nghe văng vẳng đâu đây như chỉ mới hôm qua.

Vậy mà hôm nay… và cả mãi mãi về sau, tôi sẽ chẳng còn được nghe nữa.

Tiếng Cười Hôm Qua, Và Vĩnh Viễn Không Còn Nghe Lại

Sẽ không còn những buổi chiều tự nhiên nổi hứng, cả hai xách xe chạy khắp phố xá, chạy thật xa chỉ để tìm mua một ly trà sữa mà cả hai cùng thích.

Sẽ không còn ai, dù cách xa trăm cây số, dù bận bịu đến đâu, vẫn sẵn sàng lắng nghe tôi lải nhải đủ thứ chuyện không đầu không cuối, hay im lặng nghe tôi trút hết mọi nỗi lòng.

Phần Thanh Xuân Đã Mãi Ở Lại

Bạn ở đó, nhất định phải thật vui vẻ nhé – phải cười thật tươi, như cách bạn vẫn luôn cười với tôi.

Sẽ không còn đau đớn nữa rồi.

Sẽ không còn những đêm phải một mình chống chọi với nỗi cô đơn, không còn những ngày phải giấu nước mắt sau nụ cười.

Tôi mong bạn ở một nơi khác, bình yên hơn, hạnh phúc hơn.

Chúng Ta – Và Lời Hứa Tôi Sẽ Thay Bạn Hoàn Thành

Những điều chúng ta đã hứa sẽ cùng nhau thực hiện, tôi sẽ thay bạn hoàn thành.

Những nơi chúng ta từng hẹn sẽ cùng đi, tôi sẽ ngắm thay cả phần bạn nữa.

Dù bạn không còn ở đây, nhưng bạn vẫn luôn hiện diện trong những kỷ niệm, trong ký ức không thể xóa nhòa, 

Trong những khoảng trời mà tôi vẫn thường ngước lên và tự nhủ: “Giá như hôm nay, bạn còn ở đây…”

Tiếng Cười Đã Xa - Chỉ Còn Ký Ức

Cảm ơn bạn – vì đã là một phần thanh xuân của tôi.

Phần thanh xuân mà cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên.

Cảm ơn bạn – vì đã cho tôi biết thế nào là có một người thực sự thấu hiểu, thực sự bên cạnh, và yêu thương tôi bằng cả sự chân thành.

Cảm ơn bạn – vì đã dạy tôi rằng, không phải ai ở bên mình lâu nhất mới là người quan trọng nhất.

Giữa Giông Bão Sài Gòn, Tôi Chỉ Còn Ký Ức Về Bạn

Hôm nay, trời Sài Gòn nổi giông.

Và hôm nay, tôi đã mất đi một người hiếm hoi trên thế gian này, người đã hiểu tôi đến tận cùng.

Nhưng tôi biết, ở đâu đó, bạn vẫn đang dõi theo, vẫn đang mỉm cười, vẫn mong tôi mạnh mẽ mà bước tiếp.

Và tôi sẽ sống tiếp – không chỉ cho tôi, mà còn cho cả phần bạn đã gửi lại cuộc đời này.

Vĩnh Biệt, Người Hiểu Tôi Nhất!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thế giới này đủ rộng để bạn bắt đầu lại

Bạn đã từng im lặng để xem ai sẽ tìm mình trước chưa? Đôi khi, trong một mối quan hệ, tôi thấy mệt mỏi vì cứ mãi là người bắt đầu: một lời ...