Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2025

"Chỉ cần còn muốn nắm tay nhau, thì xin đừng buông."

Có những người, từng hứa hẹn sẽ đi cùng nhau trọn một đời.

Nhưng rồi chỉ sau vài năm, họ lặng lẽ rời xa nhau như chưa từng tồn tại.

Và cũng có những người, chẳng một lần nói lời thề non hẹn biển, 

Vậy mà lại nắm tay nhau đến cuối con đường.

Tôi nghĩ mãi về điều ấy – về những lời hứa, về cái gọi là "mãi mãi", 

Và cả những chia tay không kèn không trống.

Khi còn trẻ, tôi từng tin rằng chỉ cần yêu thật nhiều, chân thành thật nhiều thì sẽ bên nhau mãi mãi.

Tôi từng nghĩ, tình yêu là một điều gì đó vững chãi

Như chiếc neo thả xuống đáy biển, giữ cho con thuyền không trôi dạt đi đâu. 

Nhưng rồi, càng lớn, tôi mới hiểu: có những mối quan hệ, chẳng cần sóng gió vẫn rạn nứt; 

Có những cái nắm tay, dù rất chặt cũng không thể giữ người ở lại.

Cuộc sống luôn có cách riêng để làm ta bất ngờ.

Có những điều tưởng chừng là mãi mãi, lại hóa thành tạm bợ.

Có những người đến mà chẳng cần lời hứa, nhưng lại ở lại rất lâu – lặng lẽ, bền bỉ và dịu dàng như thế.

Cuộc đời mà, đâu ai nói trước được điều gì.

Có những mối quan hệ không cần kết quả, không cần phải nghĩ đến ngày mai 

Chỉ cần hiện tại ở bên nhau là thấy đủ.

Chỉ cần mỗi phút giây bên nhau đều vui vẻ,

Chỉ cần ta dành cho nhau sự chân thành – dù là những điều nhỏ bé nhất.

Tôi bắt đầu nghĩ khác đi.

Rằng không phải mối quan hệ nào cũng cần có một cái kết trọn vẹn.

Không phải yêu là nhất định phải đi đến hôn nhân, có một danh phận cụ thể.

Đôi khi, chỉ cần ở bên nhau – khi cả hai còn thấy vui vẻ, bình yên, 

Và muốn trao cho nhau những điều tốt đẹp nhất

Thế đã là đủ rồi.

Tình yêu không đo bằng độ dài, mà đo bằng chiều sâu.

Không đo bằng những thứ phô trương bên ngoài, 

Mà bằng những phút giây thật lòng ta dành cho nhau.

Nếu hôm nay ta còn muốn nắm tay nhau,

Thì xin đừng buông tay – dù cho ngày mai có ra sao đi nữa.

Bởi biết đâu, điều ta cần gìn giữ không phải là một cái kết,

Mà chính là hành trình ta cùng nhau đi qua – những tháng ngày từng cùng nhau vui buồn, 

Từng ngồi cạnh nhau giữa phố xá ồn ào, từng yên lặng mà vẫn thấy lòng mình bình yên.

Tôi không còn mong đợi một "mãi mãi" viển vông như trước nữa.

Tôi chỉ mong, mỗi ngày còn có thể yêu thương nhau, tử tế với nhau,

Trân trọng hiện tại mà ta đang có.

Còn chuyện của tương lai – hãy để tương lai viết tiếp.

Không ai biết được ngày mai sẽ ra sao, nhưng hôm nay – 

Nếu trái tim ta vẫn còn ấm áp vì ai đó, 

Nếu ánh mắt ta vẫn muốn tìm nhau giữa đám đông, 

Thì xin hãy sống trọn vẹn cho những gì đang hiện hữu.

Tình yêu không cần quá nhiều lời.

Nếu còn muốn nắm lấy tay nhau,

Thì xin đừng buông tay.

Chỉ cần, còn muốn ở lại

thì hãy đừng rời đi.

Hãy để mỗi ngày trôi qua là một ngày hạnh phúc và xứng đáng.

Cùng người mình yêu đi qua từng khoảnh khắc,

Cùng nhau trân trọng hiện tại,

Còn chuyện của tương lai –

Hãy để tương lai viết tiếp...

Có thể một ngày nào đó, chúng ta sẽ không còn đi chung một đoạn đường.

Nhưng nếu hôm nay ta còn ở đây –

Xin hãy để từng khoảnh khắc được sống hết mình, yêu hết lòng.

Vì đời quá ngắn để đợi chờ một cái kết trọn vẹn,

Nhưng luôn đủ dài để viết nên một chương thật đẹp… cùng nhau.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Có những câu hỏi… ngay cả mình cũng chưa tìm thấy câu trả lời

 Dạo này, mọi người hay hỏi tôi: “Dạo này trông bạn cười nhiều hơn, chắc hẳn là nhiều chuyện vui lắm phải không?” Tôi chỉ cười, một nụ cư...