Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2025

“Lưng chừng thương, lưng chừng nhớ”

Có những vị trí, ta tưởng là mãi mãi…

Đừng bao giờ đánh giá quá cao vị trí của mình trong lòng người khác.

Có những lúc, ta bước vào cuộc đời một ai đó bằng tất cả sự chân thành.
Ta nghĩ rằng, mình đủ khác biệt, đủ quan trọng để được giữ lại – để được trân trọng.
Ta hy sinh, ta lắng nghe, ta kiên nhẫn… rồi dần dần, ta tự mặc định rằng mình là "một phần" không thể thiếu trong họ.

Nhưng sự thật là, tình cảm không phải lúc nào cũng công bằng.
Có những vị trí, ta tưởng là mãi mãi, nhưng lại chỉ là tạm dừng.
Ta chỉ là một đoạn nghỉ chân giữa hành trình của họ – nơi họ dừng lại để tìm chút bình yên, rồi tiếp tục đi, bỏ lại mình chông chênh với những điều chưa kịp nói hết.

Đừng tự huyễn hoặc bằng kỳ vọng

Tình cảm không đo bằng những điều ta cho đi.
Và lòng người – đôi khi – không sâu như ta tưởng.

Ta vẫn thường lặng lẽ vun đắp cho một mối quan hệ, bằng tất cả những gì mình có, rồi mong một ngày nhận lại sự thấu hiểu.
Ta tin vào cái gọi là "chân thành sẽ đổi lại chân tình", nhưng cuộc đời thì không phải lúc nào cũng tuân theo quy luật đó.

Có người đến, gieo vào tim ta một chút ấm áp, một chút hy vọng, rồi đi...
Và ta ở lại, tự dằn vặt mình vì không đủ tốt, không đủ đáng nhớ, không đủ để họ chọn ở lại.

Học cách đứng dậy, nhẹ nhàng mà mạnh mẽ

Đôi khi, bài học lớn nhất của tình cảm không phải là cách giữ ai đó,
mà là học cách bước đi khi biết mình không còn là điều họ cần.

Ta cần học cách không kỳ vọng quá nhiều vào ai đó.
Không vì một ánh nhìn dịu dàng mà nghĩ rằng đó là yêu thương.
Không vì vài lần được quan tâm mà nghĩ rằng mình quan trọng.

Và trên hết, đừng tự đặt mình ở vị trí quá cao trong lòng ai đó, để rồi khi rơi xuống, ta không còn đủ lòng tin để yêu thương chính mình nữa.

Chọn yêu đúng cách, và đúng người

Nếu đã từng là “người tạm dừng” trong hành trình của ai đó, hãy cảm ơn vì ít nhất ta đã có mặt.
Ta đã sống thật với cảm xúc, đã yêu, đã thương, đã không tiếc lòng mình.

Và rồi, sẽ có một người đến – không khiến ta phải đo lường vị trí trong tim họ,
vì họ sẽ tự nguyện đặt ta ở nơi đủ đầy và vững chắc nhất.

Hãy giữ lại sự dịu dàng, đừng để những vụn vỡ làm trái tim ta hóa sắt đá.
Bởi vì… người xứng đáng sẽ không khiến ta phải hoài nghi vị trí của mình trong họ.

Rồi sẽ có người đến, không cần ta phải cố giữ, mà vẫn chọn ở lại – vì với họ, ta chưa từng là một đoạn tạm dừng.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thế giới này đủ rộng để bạn bắt đầu lại

Bạn đã từng im lặng để xem ai sẽ tìm mình trước chưa? Đôi khi, trong một mối quan hệ, tôi thấy mệt mỏi vì cứ mãi là người bắt đầu: một lời ...